Tình yêu vốn nằm ở sự rung động từ cảm xúc, sự
chân thật của trái tim và thêm cả sự cảm thông lẫn chia sẻ, chứ không
phải một lần cướp đoạt, vài lần ngã giá, là có thể vững bền.
Người ta vẫn cho rằng, hạnh phúc trong xã hội hiện đại, có nghĩa là phải
tự tay nắm lấy, tự tay bắt lấy. Thế rồi, có rất nhiều cô gái, chàng
trai, thích cướp đoạt hạnh phúc trên tay người khác, để rồi ung dung bao
biện, nếu muốn hạnh phúc, phải cần tranh đấu để giành về.
Bạn hạnh phúc, điều đó quan trọng, nhưng đừng vì hạnh phúc của
bản thân mình, mà nhẫn tâm đi vay mướn thứ hạnh phúc chẳng thuộc về bạn
từ người khác. Tình yêu vốn nằm ở sự đồng điệu trong tâm hồn, sự rung
động từ cảm xúc, sự chân thật của trái tim và thêm cả sự cảm thông lẫn
chia sẻ, chứ không phải một lần cướp đoạt, vài lần ngã giá, là có thể
vững bền.
Nhũng sự cướp đoạt tình cảm mạo hiểm ấy, có thể thất
bại, có thể thành công, nhưng chắc chắn, trong một vài góc độ nào đấy,
kể cả có giành được đi chăng nữa cũng vẫn là kẻ thua cuộc, khi sự tranh
chấp ngã ngũ, ngoài việc trở thành kẻ cướp, thì bạn cũng có thể trở
thành kẻ mất trắng ngay sau đó.
Tin tôi đi, thứ có được từ tay kẻ khác, sẽ chẳng bao giờ
thuộc về bạn hoàn toàn, bởi vì nếu bạn cướp được từ ai đó, có nghĩa là
người khác cũng sẽ cướp được từ trên tay của bạn thôi.
Tất cả
những câu chuyện xảy ra xung quanh chúng ta đều rất sòng phẳng. Và dường
như cái giá phải trả cho những lần tranh cướp hạnh phúc vẫn luôn đích
đáng. Đừng nghĩ rằng có thể sống vui vẻ với những gì mình giành giật
được, có chăng chỉ là thỏa mãn lòng hư vinh đồng thời ve vuốt cái tôi
quá lớn mà thôi. Bởi vì những người ích kỷ thích giành giật, thường
không biết cách yêu thương người khác.
Hãy quên đi những lời trêu
chọc “cái gì không phải của mình thì từ từ sẽ là của mình”. Những thứ
vốn dĩ là của bạn, đi một vòng rồi sẽ trở về tay bạn, còn những thứ
không dành cho bạn, dẫu cho có dày công cất giấu hoặc nâng niu, một ngày
nào đó cũng sẽ biệt tăm mà biến mất khỏi cuộc đời bạn mà thôi. Tình yêu
cũng vậy, hạnh phúc thì càng như vậy, nếu có thể cướp mà giữ được cả
đời, thì e rằng đã không có quá nhiều người phải ân hận và bị tổn thương
mãi về sau.
Kể cả bạn có yêu người kia thật lòng, thì cũng đừng
đưa chân đạp đổ tư cách, mà rồi loay hoay nghĩ phương cách làm thế nào
để “tranh” để “cướp” về thành của mình. Đã có những người lún sâu mà
không rút ra nổi, đã có những người đã phải ân hận cả đời. Vậy thì cớ
sao cứ phải nhòm ngó những thứ vốn không phải là của chúng ta?
Chúng
ta là những người trẻ độc lập, chúng ta đều có một cá tính riêng biệt
và sẵn sàng nỗ lực để đạt được những thứ mình muốn có. Chúng ta tự tin,
nhưng đừng vì thế mà nhắm nhầm mục tiêu, để rồi soi trúng vạch đích lại
là hạnh phúc của người khác. Có thể phần lớn kết quả sẽ là tất cả mọi
người đều phải chia sẻ những tổn thương.
Thế nên, đừng vì muốn sở
hữu thứ mà mình “muốn”, mà bất chấp cả việc lao vào một lựa chọn sai
lầm. Chớ có vì cô đơn mà nhắm mắt chọn bừa, chớ có vì tham lam mà đi
đường tắt, chớ có vì si ngốc một vài khoảnh khắc, mà tự thân phải trả
cái giá quá đắt về sau.
Và này những cô gái, những anh bạn, đang
lăm lăm cho rằng sẽ chấp nhận trả giá chỉ để giành cho được tình yêu
mình muốn sở hữu. Cũng được thôi, nhưng hãy nhớ rằng, hạnh phúc của mỗi
người là cá biệt, đừng vì nhìn thấy người ta hạnh phúc, rồi lại gấp gáp
muốn thay thế để tiếp tục hạnh phúc theo kiểu đó.
Comments[ 0 ]
Post a Comment