Làng quê nghẹn ngào thổn thức niềm tiếc thương vô hạn với người chiến sĩ
hy sinh trong lúc đang làm nhiệm vụ tuần tra, bảo vệ chủ quyền biển đảo
Tổ quốc.
Đón nhận linh cữu cùng những kỷ vật của con trai từ Phòng Chính sách Quân chủng Hải quân,
bà Trần Thị Đúc (5
2
tuổi) rưng rưng: “Thằng Hạnh của mẹ đây rồi. Con trở về mà không nói
với bố mẹ một lời nào hả con. Sao không để tôi đi thay con mà lại bắt kẻ
tóc bạc tiễn người đầu xanh như thế này…”.
Từ ngày hay tin con trai cả hy sinh tại quần đảo Trường Sa, bà Đúc
liên tục ngất lên ngất xuống. Những lúc tỉnh bà lại đi ra đi vào như
người mất hồn, thỉnh thoảng nhìn di ảnh cậu con trai rồi khóc nấc gọi
tên con.
Giữa gian nhà cấp 4, một chiếc bàn thờ được đặt trang trọng để bạn
bè, hàng xóm đến chia sẻ nỗi đau với gia đình. Gạt nước mắt, ông Phan
Văn Hà - bố Trung úy Hạnh - kể, Hạnh vốn là anh cả trong gia đình có 4
anh chị em. Cuộc sống gia đình chỉ trông chờ vào vài sào ruộng nên không
mấy dư dả. Học hết cấp 3, anh Hạnh không thi đại học mà ở nhà lao động
cùng bố mẹ để nuôi các em ăn học. Khi vừa tròn 21 tuổi, anh Hạnh đăng ký
tham gia nghĩa vụ quân sự và được nhập ngũ vào Tiểu đoàn 865 - thuộc Lữ
đoàn 126 Hải Quân.
Năm 2007, anh Hạnh kết duyên với chị Nguyễn Thị Dung - là một thôn nữ
cùng làng và vào Đồng Nai sinh sống. Một năm sau, bé Phan Thùy Dương ra
đời trong niềm mong mỏi của cả gia đình, họ hàng. Sau thời gian phấn
đấu, Trung úy Hạnh được điều động về Lữ đoàn 146 vùng 4 Hải Quân công
tác.
Ngày 18/1, trên đường đi tuần tra bảo vệ đảo Tóc Tan C thuộc quần đảo
Trường Sa, xuồng của Trung úy Phan Văn Hạnh đã bị lật và anh Hạnh đã hy
sinh sau đó. Thi thể của anh được đưa về cảng Nhơn Trạch, Đồng Nai và
chuyển về bệnh viện 175, Bộ Quốc phòng để làm lễ nhập quan. Nhận được
tin báo từ đơn vị về gia đình, người thân hàng xóm không dám tin sự việc
lại xảy ra đột ngột như vậy. Theo nguyện vọng của gia đình thi thể của
anh Hạnh được đưa về quê nhà để an táng.
Trên chuyến xe đưa anh Hạnh về với đất mẹ,
chị Nguyễn Thị Dung (vợ chiến sĩ Hạnh) thều thào gọi tên chồng: “Anh ơi,
sao anh lại bỏ mẹ con em mà đi như vậy anh. Anh đi rồi, con còn nhỏ dại
anh bảo em phải làm sao bây giờ đây anh…”. Bên cạnh chị Dung, bé Phan
Thùy Dương (5 tuổi, con gái của anh Hạnh) đầu chít vành khăn tang trắng
thấy mẹ khóc cũng òa khóc theo đòi bố.
Comments[ 0 ]
Post a Comment